Mình muốn kể về đời sống tâm linh của con người trong tôn giáo. Tấm hình nền là mái vòm mosque ở Iran. Tấm hình chính là lễ Nakhl Gardani trong ngày giỗ Immam Hussein, một nhân vật quan trọng của Hồi giáo Shia. Chữ là bài thơ cuối cùng của Abu Nuwas, nhà thơ queer người Ba Tư khi ông nghĩ về Allah, rượu vang và tình trai.
← Yui

crazchan →
Đây là album mà mình yêu thích nhất của super junior, phát hành vào năm mình mới vào cấp 3; và hình mình chụp trong concert đầu tiên của suju tại việt nam, diễn ra trước khi mình thi tốt nghiệp cấp 3.

Trâm ⤴
Khi liên kết 2 chủ đề "Nhìn mình" và thông điệp muốn nhắn gửi cho một thực thể ngoài hành tinh nào đó, em đã suy nghĩ về việc con người sẽ không bao giờ thực sự nhìn thấy gương mặt của mình. Hoặc là mình sẽ phải nhìn mình qua gương, qua 1 mặt phẳng phản chiếu nào đó. Mỗi sự phản chiếu hình ảnh như vậy đều được đặt trong những bối cảnh khác nhau của đời sống con người, ví dụ như trong bài này thì em đặt mình phản chiếu qua những bối cảnh thường ngày, dễ bắt gặp như việc nhìn mình qua camera điện thoại khi muốn selfie (khi e thấy mình xinh), qua chiếc gương trang điểm (khi em làm mình xinh hơn), cái lược e dùng (khi em thấy tóc em rất xấu :) ) hoặc khi em nhìn thấy mình qua con ngươi của người yêu em lúc cả 2 nói chuyện. Mối quan hệ giữa con người và chính mình qua góc nhìn của em thì vừa rất thân thuộc, cũng rất xa lạ vì sẽ luôn có 1 phần hình ảnh của mình chỉ được nhìn thấy bởi người khác. Hy vọng tụi aliens hiểu =)))))).

see me though what's in my room
← okeiroom

Chiếc vinyl này gợi lại cho bản thân em những khoảnh khắc tưởng như rất bình thường (mundane) trong quá khứ mà bản thân quên mất phải trân trọng. Chỉ khi mở chiếc vinyl này và nhìn lại, em bỗng có 1 cảm giác bittersweet lạ thường, rằng “Ồ, moment này ấm lòng đến vậy mà giờ mình mới nhận ra. Vậy là mình không thể sống lại nó nữa rồi.”
Hani →

Đĩa Jầy, một chiếc đĩa cũ kĩ hết thời bị vứt vào xó nhà và dần trở nên trầy xước bởi những va chạm chẳng ai để ý. Cho đến khi người ta dọn dẹp và chuyển đi thì mới phát hiện ra. Không một ai nghĩ rằng chiếc đĩa trầy xước ấy lại chứa đựng những niềm vui bé con mà thân xác to lớn này chẳng bao giờ cảm nhận được một lần nữa. Người lớn lớn người nhưng mà cũng lười lớn. Trưởng thành thường chảnh và hờn dỗi nhưng hồi giỡn vì thấy mình cũng lớn rồi, cơm nấu xong rồi là cũng nói xong rầu.
KadeQ7 →

Trên hành trình đi tìm và khám phá những bí mật tuyệt diệu của thế giới. Để cho cuộc sống trở nên thú vị hơn, mở lòng đón nhận những điều vẻ đẹp mà thế giới mang lại. Mỗi bước đi đều là một cơ hội để chúng ta tìm thấy những khía cạnh mới, những mặt tối và những ánh sáng trong tâm trí của mình. Những cuộc hành trình này giúp chúng ta biết rằng chúng ta không bao giờ dừng lại, không bao giờ ngừng khám phá và tiến lên. Trên đường đi, chúng ta gặp gỡ những người bạn đồng hành, những người có cùng đam mê và khao khát khám phá. Cùng nhau, chúng ta chia sẻ câu chuyện, tạo ra kỷ niệm đáng nhớ và truyền cảm hứng cho nhau. Hành trình đi tìm chất liệu và bản thân chính là một cuộc phiêu lưu, nơi mỗi người đều có thể mang đến những mảnh ghép độc đáo cho câu chuyện chung của mỗi câu chuyện riêng của chính mình. Và rồi, khi chúng ta nhìn lại, chúng ta nhận ra rằng không chỉ có những chất liệu thú vị chúng ta tìm được. Chúng ta đã tìm thấy chính bản thân mình.
Charles Bui ⤵